NHỚ
NHỚ
NHỚ
Tôi buông mình về tuổi hai mươi
Miền xa xôi mơ mộng hay cười
Những bài thơ đăng báo một thời
Những bức thư bạn phương xa gửi tới
Tôi nhớ lại những chiều bối rối
Bốn mắt cách bàn len lén nhìn nhau
Giảng đường rộng dường như gần lắm
Thấp thoáng nụ cười bên ấy buông lơi
Nhớ cả bức thư tay viết vội
Mặt đỏ bừng dúi tận vào tay
Thủa thơ ngây đẹp tựa vầng mây
Bao kỉ niệm đã thành hoài niệm
Phương châm hành động : "Thứ duy nhất không thay đổi là sự thay đổi. Đây là một câu nói có vẻ như quá rõ ràng, nhưng thực sự lại không có nghĩa gì rõ ràng cả. Nhưng... Nó đúng!"
Có Thể Bạn Quan Tâm: